Đôi khi trong những giấc mơ, mình thấy bản thân đang lái xe dọc Lào Cam trong thời tiết ẩm ương giữa mùa hạ. Thấy cốc bia ven sông Mekong chờ hoàng hôn xuống. Thấy mình kiệt quệ khi dân làng nói 3 con dốc nữa mới hết đường offroad. Thấy những kí ức và kỉ niệm dắt tay nhau về.

Hơn 1 năm đã trôi qua kể từ những ngày lang thang ấy. Nhưng là lần đầu tiền mình viết về chuyến đi này. Để nhắc nhở bản thân, nhớ những điều cần nhớ, và quên những điều nên quên. Dẫu sao chuyến đi đó cũng là lần cuối cùng mình lái xe nhiều và xa như vậy. Nếu mạn phép được ai đó gọi là “phượt thủ”, thì sau chuyến Lào – Cam đã không còn nên gọi mình như vậy nữa.

Mình vẫn luôn có thói quen ghi chép lúc đi xa. Thường thì sẽ khá mệt nên không thể kể lể lan man được, nhưng note lại lịch của ngày hôm đó, ghi tóm tắt vài điều xảy ra và chọn ra khoảnh khắc thích nhất thì luôn có. Giờ chỉ cần mở sổ ra là thông tin thiếu sót được bù lại, may ghê.

Lịch trình và khoảnh khắc
Ngày 1 : Hà Nội – Cúc Phương – Na Mèo – Sầm Nưa (370km) – nhập cảnh vào Lào

Khoảnh khắc – dừng chân ở quán nước ven đường, nằm võng dưới cây trứng cá. Được mát, được ăn, được uống, được vui.

Ngày 2 : Sầm Nưa – Phon Lao – Nongkhiaw – Ban Lao Sunset Bungalow (330km)

Chặng này đường khá xấu, xây dựng tùm lum. Đi hơn 300km nhưng mình ê mông khủng khiếp.

Khoảnh khắc : hoàng hôn ở Ban Lao sunset, mình đặt trên booking trước chỉ 1 ngày nhưng được giá cực hời: 15$/căn nhà gỗ riêng/đêm. Ở ngay bờ sông, hơi muỗi tí nhưng vẫn cực kỳ Ok.

Ngày 3 : Nongkhiaw viewpoint – Luang Prabang – Chợ đêm

Khoảnh khắc : Leo núi mệt nhưng lên nóc thì vô cùng thích. Đẹp đỉnh.

Ngày 4 : Đi thuyền sông Mekong – thác Kuang Si – Viewpoint ngắm mây trên đèo – Vang Vieng (240km)

Khoảnh khắc : Tắm thác, lái xe đêm.

Ngày 5 : Nam Xay top view – Phobane cafe

Khoảnh khắc : Hoàng hôn hụt ở sông, cơ mà vẫn vui.

Ngày 6 : Army Barrack hostel – Vientiane – Putaxai – Buddha Park – Lao Thai friendship bridge – night food market – Putaxai – La Ong Dao 2 hostel.

Khoảnh khắc : Tính đi bộ ra cầu hữu nghị Lào Thái chơi nhưng xuất cảnh Lào xong mới biết là không được đi bộ (dù trước đó vẫn nhìn thấy nhiều người đi trên cầu ?!?), ngậm ngùi đi bus qua cầu sang Thái, nhập cảnh xong xuất cảnh ngay lập tức vì không muốn tốn thêm tiền vào trung tâm. Không có bus nữa nên đành đi với ông taxi nhanh nhảu, nhìn hơi đáng nghi nhưng vẫn tin. May không bị lừa. Cuối cùng là có thêm 4 con dấu trong hộ chiếu, tốn tiền đi đi lại lại trên cầu, nhưng vẫn hay.

Ngày 7 : Vientiane – Thakhek – Savannakhet – Joli guesthouse (500km)

Khoảnh khắc : Lần đầu thấy lái xe khổ không chịu được. Vì mắc mưa cả ngày, lái chặng quá dài. Mưa ngấm vào tất cả mọi lớp quần áo và mình lạnh điên lên, xe mình còn bị ẩm bulong và chết máy liên tục nữa. Về đến nơi là khóc tu tu như mưa vậy.

Ngày 8 : Savannakhet – Pakse (340km) – Laisy Hostel Pakse

Khoảnh khắc : Lao xe xuống ruộng, cả người lẫn xe nhúng trong bùn. May mà bọc hết balo nên đồ đạc không ướt. Đi đường ruộng vì gặp công an, bị bắt quay đầu không cho đi tiếp. Ngồi chờ công an đi ở góc gần đó mà tối rồi vẫn không đi, thế là đi đường ruộng. Được một phen cày lúa bằng xe máy hết hồn.

Ngày 9 : Thác Tadfane – Vat Phou – Pakse (150km)

Khoảnh khắc : Giây đầu tiên trên zipline, quên cách phanh lại thế là đâm thẳng vào anh hướng dân ở đầu bên kia, hai đứa ngã lăn quay.

Ngày 10 : Pakse – Cửa khẩu Lào Cam Nokhien Trapeang Kheal – Stung Treng – Krong Preah Vihear (355km)

Khoảnh khắc : Ở cửa khẩu 2 tiếng chưa được xuất cảnh. Cuối cùng là “biếu” 100k kip cho một ông chú người Lào và 200k kip cho một anh trẻ người Cam. Nhập cảnh Campuchia trong nhiều hạnh phúc lâng lâng, mọi cửa ải về xuất nhập cảnh đã qua.

Ngày 11 : Preah Vihear – Siem Riep (150km)

Khoảnh khắc : Lái xe trên “con đường màu xanh”, không một bóng người.

Ngày 12 : Angkor Wat ( Ta Phrom – Bayon – Baphuon – Bakheng ) – Apsara Dream Hotel

Khoảnh khắc : Bị lạc ở Baphuon. Khách cứ ùa vào làm mình hoang mang tột độ. Không có sim không có mạng nên không biết tìm nhau như thế nào. Không nhớ là có khóc hay không, hình như có, haha.

Ngày 13 : Siem Riep – Battambang – Pursat (280km)

Khoảnh khắc : Ông MC buồn cười ở chợ đêm địa phương, biểu diễn rắn với cá sấu mà như tấu hài.

Ngày 14 : Pursat – Ngôi nhà nhỏ trong rừng gần hồ Stung Atay Reservoir – ngày đáng sợ nhất (100km)

Khoảnh khắc : Sợ chết ở trong rừng khi đi 70 km mất 7 tiếng. Mưa lũ, hố voi, ổ gà, sình lầy, đá găm, mọi thể loại offroad đủ cả. Sẽ kể chi tiết ở phần sau.

Ngày 15 : Thoát khỏi rừng – Koh Kong – Sihavoukville (240km)

Khoảnh khắc : Căm ghét thành phố cảng Sihavouk vì quá nhiều người Trung Quốc. Bẩn thỉu, xấu xí, mọi thứ đều dở tệ và đắt đỏ.

Ngày 16 : Cảng Siha – Tàu ferry Speed Cambodia – Koh Rong Samloem – Beach Park Resort

Khoảnh khắc : Hòn đảo cực kỳ vắng khách ( thích thì thôi rồi !!!), chú chó Park lẽo đẽo đi theo cả ngày, sang cùng bên Lazy beach.

Ngày 17 : Về cảng – Kampot (110km)

Khoảnh khắc : Đeo 2 chiếc balo nặng đi bộ ra bến chờ tàu. Chụp ảnh selfie ở gương đồn công an.

Ngày 18 : Kampot – Phnom Penh (150km) – Lalune hostel

Khoảnh khắc : Ăn nhãn ở sông

Ngày 19 : Phnom Penh – Cửa khẩu Mộc Bài – TP Hồ Chí Minh – BAP homestay (235km)

Khoảnh khắc : Mùi lúa lúc vừa về Việt Nam, cảm giác cực kỳ thân thương.

Vậy là kết thúc gần 20 ngày ở Lào và Campuchia, sau đó mình đã ở Hồ Chí Minh khoảng 3 ngày, gửi 2 xe máy về Hà Nội và bay sang Malaysia, lại là những câu chuyện khác nữa, hẹn các bạn ở những bài viết sau.

Một chút lưu ý nho nhỏ cho những bạn đang ấp ủ chuyến lái xe dọc Lào Cam như mình :
  • Thực sự việc lái xe máy Việt, dọc Lào, là không được phép. Có thể dễ dàng nhập cảnh nhưng giấy nhập cảnh cho xe chỉ có hiệu lực trong tỉnh Lào mà bạn vào, đi sang tỉnh khác sẽ cần “giấy xanh”. Chỉ có ô tô mới được cấp giấy ấy, do vậy hãy sẵn sàng tâm lý rằng công an có thể phạt hoặc bắt bạn quay đầu đi về bất cứ lúc nào.
  • Mùa hè ở Lào và Cam khá giống miền Nam Việt Nam, mưa nắng thay đổi liên tục và vô cùng thất thường. Những bạn dễ bị ốm hoặc dị ứng thời tiết sẽ cực kỳ mệt.
  • Theo mình thấy thì người Lào “sống chậm”, mọi hoạt động dịch vụ thường mở rất muộn và đóng rất sớm. Nên là hãy căn giờ hợp lý để đổ xăng và ăn uống nhé.
  • Thực lòng về cảnh đẹp thì Lào và Cam đều thua xa Việt Nam. Nên đừng thất vọng nếu mọi thứ không được lộng lẫy như bạn mong đợi. Điều quan trọng là cảm giác lái xe và những điều mới mẻ bạn học được là gì.
  • Chi phí ở Lào và Cam (ăn uống, xăng, chỗ nghỉ) thường đắt hơn Việt Nam 0.5 – 2 lần.

Cảm ơn đã lắng nghe và hy vọng bạn có thể tham khảo lịch trình của mình cho một chuyến đi đáng nhớ.

Lê Na.

10:43am, 30/09/2019. Pháo Đài Láng, Hà Nội. 26oC