Mình đã thực hiện thử thách này…vài lần. Nhưng đều không hoàn thành vì hay chần chừ và ngụy biện sự “bận” cho việc không viết. Và cả người đồng hành cùng viết không cùng mình làm nữa. Nên bây giờ mình sẽ làm một mình, và nghiêm túc nhất có thể. Trong vòng 40 ngày (4 phần). Chúc Lê Na thành công !

Day 1 : 10 điều khiến bạn hạnh phúc 

1. Hoàn thành một việc đã đề ra 

Nghe có vẻ khá cứng nhắc và cổ hủ nhưng thực sự mình rất thích cảm giác đó – gạch một đường “đã xong” trong danh sách cần làm. Điều đó mang lại cho mình sự an toàn và một tâm thế muốn cố gắng hơn nữa. 

2. Ôm những người thân yêu 

Gia đình, bạn bè, người yêu – chẳng phải một cách đơn giản để thể hiện tình cảm là ôm một cái thật chặt ư ? Đôi khi đó là tất cả những điều mình cần, trong một ngày tồi tệ, nhưng nếu như có được điều đó, có lẽ nó không còn là một ngày tồi tệ nữa. 

3. Đến một nơi xa lạ 

Đi xa, ngắm nhìn những thứ mới, nói chuyện với những người bạn mới, hiểu về những văn hóa, phong cách sống khác mình. Hay chỉ đơn giản là cảm giác lái xe trên đường, cũng đủ làm mình vô cùng hạnh phúc. 

4. Mưa và một cốc cà phê ngon 

Có lẽ là nên vào một ngày mưa, khi đã yên vị ở một nơi an toàn, thì cốc cà phê thơm lừng sẽ làm mình quên hết mọi thứ trên đời, và hạnh phúc lắm lắm. Chẳng cần là một quán cà phê quá lung linh, hay ở một nơi quá lãng mạn. Chỉ đơn giản là một nơi trú ngụ khô ráo, và phê thì ngon. 

Sapa.

5. Một chiều hoàng hôn 

Hoàng hôn có lẽ là một điều ai cũng thấy đẹp đẽ, trong mỹ quan chung của nhân loại. Nhưng đối với mình thì đó còn là một điều hạnh phúc. Khi ánh hoàng hôn bừng lên, nhất là khi mặt trời đã lặn, chỉ còn những tia tím tia đỏ chiếu lên bầu trời, mình thấy yêu đời đến lạ. Mình thấy sự đánh đổi xứng đáng cho những giờ nắng, thấy sự bình yên trong loại ánh sáng đỏ rực đó. Hoặc dù cho hoàng hôn không đẹp, mình vẫn hạnh phúc vì chí ít buổi chiều hôm đó, mình đã đi tìm kiếm hoàng hôn.

6. Mùi thơm của người yêu 

Đôi khi mình tự hỏi, không biết là do thơm nên mình yêu anh ý hay do mình yêu nên mới thấy thơm =)). Nhưng nói chung là mình thấy mùi thơm của người yêu khiến cho mình cảm thấy an toàn và ấm áp. Có lẽ đó là lí do mình không yêu xa được. Người ta xa mặt cách lòng, mình thì xa mùi cách dạ. Ngày xưa đọc “Mùi hương” của Patrick Süskind cứ ước mong tìm được cách chiết mùi để làm một lọ nước hoa có mùi người yêu, đi đâu cũng đỡ nhớ. 

7. Một nơi đẹp đẽ vắng vẻ 

Nghe thấy ích kỷ ghê, đã đẹp rồi còn không cho người ta đến, thích có mỗi mình. Nhưng thật sự là mình đã tìm ra được rất nhiều nơi như vậy, và sẽ tiếp tục đến những nơi như thế, để bù đắp vào những mảnh sứt mẻ trong tâm hồn mình. Đại khái là không cần phải đi quá xa hay đến một nơi đẹp tuyệt trần, nhưng nhất định là phải vắng vẻ, nếu có gió mát, mùi núi hoặc tiếng sóng thì cũng thích hơn nữa. Mình nghĩ ai cũng có thể tìm thấy những nơi như thế, chỉ là họ có trân trọng và hạnh phúc với khoảnh khắc đó hay không. 

8. Một hộp ô mai Hồng Lam 

Ngày cấp 3 mỗi khi tự thưởng hoặc bị buồn vẫn thường tự mua cho mình một hộp. Lâu dần thành thói quen, mình chỉ mua ô mai HL mỗi khi có dịp dù lúc nào cũng thèm điên đảo. Ngồi nhấp nháp ô mai trong một quán cf, trong góc phòng hay chỉ đơn giản là bóc ăn ngay trước cửa hàng khiến tâm trạng mình vui vẻ hơn nhiều chút, và có thể nói là hạnh phúc trong giây phút đấy. 

9. Hà Giang 

HG là nơi mình trở lại nhiều nhất từ khi biết đi chơi đến bây giờ. (1/9/19- 6 lần) Và luôn muốn được trở lại. Mọi thứ ở HG làm mình thấy hạnh phúc. Tất cả những kí ức ở HG cũng vậy. Mặc dù cũng có những điều không vui nhưng suy cho cùng thì đó vẫn mãi là một nơi quan trọng trong quả tim ngẩn ngơ của mình. Lời hứa sinh nhật 4 năm đại học ở HG đã đi được 3/4 chặng đường, và hơn một tháng nữa thôi là được hoàn thành nốt. Chờ nhé Hà Giang….

10. Một cuốn sách đồng điệu 

Một cuốn sách hay chưa chắc đồng điệu, và sự đồng điệu của mình thì chưa chắc đã là đồng điệu với người khác. Nhưng một điều chắc chắn là cuốn sách đồng điệu đó khiến mình hạnh phúc. Cuốn sách gần đây nhất mình đưa mình đến với cảm xúc đó là “Nắp biển” của Banana Yoshimoto. Thật hợp lý là lúc đọc mình còn đang ở đảo Boracay, Phil. Khiến mình muốn mở cái nắp biển đó ra, và có lẽ là chưa đóng lại, và rồi trở về. 

Đó chỉ là 10 điều xuất hiện ngay giây phút này trong đầu mình, chứ không phải 10 điều làm mình hạnh phúc nhất và càng không phải 10 điều duy nhất. Mình có một danh sách Những điều làm Lê Na hạnh phúc trong nhật ký, danh sách đó không bao giờ kết thúc, và bây giờ đã có 248 điều rồi. Có lẽ một ngày nào đó mình sẽ viết riêng một bài về những điều đó, suy cho cùng thì đó mới là “tôn chỉ” của cái website này phải không (HappyNa). 

TLN.

1/9/2019. Pháo Đài Láng, Hà Nội. 10:50. 28oC.

Day 2 : Viết một điều gì đó về bạn mà ai đó đã nói với bạn khiến bạn nhớ mãi không quên

Vào đầu năm 2017, trong chuyến lên Hà Giang một mình, Mây là người để lại nhiều ấn tượng với mình nhất. Hôm đó mình lên Hoàng Su Phì, định lên thị trấn Vinh Quang nghỉ, nhưng vì trời mưa nhiều, còn bị công an hỏi giữa đường, nên bị chậm so với lịch trình. Đường Su Phì rất vắng, và mình khá mệt, nên quyết định sẽ dừng ở Thông Nguyên, ngày mai mới lên Vinh Quang. Mình rẽ vào khu dân cư, lại hỏi han có chỗ nghỉ nào gần đây không. Thông Nguyên có một homestay dạng nhà sàn, nhưng rất đắt, vì hướng đến khách hầu hết là tây. Đang loại hoay thì có một chị bảo là, em qua nhà chị nghỉ cũng được, có phòng đấy, nếu em không chê. 

Thế là mình về nhà chị ý, có chồng và một em bé ở nhà. Anh chồng cũng thân thiện, niềm nở. Tối đó mình được chị dẫn đi tắm nước nóng, chỉ 10k/lần mà được nguyên một bồn riêng, phòng riêng, nước nóng sùng sục, tắm xong ra bếp lửa ngồi, phê thì không thể tả. Về nhà anh chị ăn cơm thì có thêm 3 người khách nữa, là 3 em đang trọ ở nhà bên cạnh, sang ăn cùng cho vui. Ngồi nói chuyện thì em Mây rủ là chị sang ngủ với em, thế là mình đồng ý luôn. 

Tối đấy ngủ với Mây ở trên chiếc giường be bé, hai chị em ôm nhau tâm tình thủ thỉ đến tận khuya. Mây kể với mình là trên bản em ý bạn bè ai cũng cưới chồng cả rồi, mỗi mình Mây là còn đi học. “Em không muốn cưới chồng để rồi về bán lưng cho trời, bán mặt cho đất.”- Mây bảo vậy. Mình cũng kể với Mây những câu chuyện ở Hà Nội, những điều tốt đẹp và những điều không hay, những câu chuyện trên những cung đường của mình. 

Sáng hôm sau, ba em chuẩn bị đi học, mình cũng xếp đồ lên đường. Mình tặng Mây chiếc móc khóa của Nhã Nam, mình cũng không nhớ là ghi câu gì, hình như một điều gì tương tự như: “Bạn nhất định sẽ sống một đời thật hạnh phúc”. Mây chạy vào nhà lấy một cuốn vở, bìa in hình trường và có dòng chữ “Trung học phổ thông Trung Nguyên”. Mình từ chối không nhận, muốn Mây để lại học thì em nói: “Chị nhất định phải nhận, em chẳng có quà gì cho chị, nhưng cuốn vở này sẽ làm chị nhớ đến em. Cảm ơn chị vì những điều tối qua, nhất định em sẽ học để đi Hà Nội.”

Và sau đấy thì Mây đã hoàn thành cấp 3 và xuống Hà Nội học cao đẳng. Những giấc mơ sau này của em mình không biết rằng rồi em sẽ đi được đến đâu, nhưng mình biết chắc một điều là mình sẽ không bao giờ quên buổi tối hôm ấy. Và cuốn vở mà Mây tặng cho mình vẫn nằm ngay ngắn trên giá sách gần 3 năm nay. Câu chuyện của Mây khiến mình có nhiều động lực hơn để cố gắng, và khiến mình nghĩ rằng bằng cách này hay cách khác, chúng ta luôn có thể giúp đỡ một ai đó, và có lẽ trong quá trình đó, ta cũng đang giúp đỡ chính bản thân mình. 

Day 3 : Viết về một người truyền cảm hứng cho bạn 

Nguyễn Phương Mai là một người phụ nữ mình ngưỡng mộ nhất. Lần đầu đọc cuốn “Tôi là một con lừa” của chị, mình thấy một phong cách quá đặc biệt trong rừng văn về du lịch hiện nay. Ai cũng đi chơi và viết sách, ai cũng xuất bản ra một cuốn kể rằng mình đã đi được đến đâu, mình đã làm gì. Nhưng chị NPM thì không, chị chỉ chú trọng vào những cảm nhận và những điều mà chị nghĩ là thực sự quan trọng. Tìm hiểu nhiều hơn thì mình rất thích cách chị ấy ứng dụng việc du lịch vào công việc (giảng dạy về văn hóa) và những bài viết cực kỳ sâu sắc của NPM. Chị ấy không có những bức ảnh lung linh nghìn like trên facebook, cũng không phải là một người điển hình khi người ta nghĩ đến du lịch. Nhưng chị Mai giỏi thực sự, và sống một cuộc đời mà mình cảm thấy là, vô cùng truyền cảm hứng cho mình.

TLN. 

3/9/2019.Pháo Đài Láng, Hà Nội. 11:38PM. 28oC.

Day 4 : Liệt kê ít nhất 5 địa điểm bạn muốn đến thăm và lí do 

1. Nam Cực 

Ngày học mẫu giáo được cô cho kí hiệu của đồ dùng là chim cánh cụt, thế là mê luôn từ lúc đấy. Chẳng biết từ bao giờ, giấc mơ của mình là có thể đến Nam Cực và ôm một chú cánh cụt. Nghe có vẻ xa vời tít tắp nhưng mình sẽ cố gắng hết sức để có thể biến điều ấy thành hiện thực. 

2.Ladakh, Ấn Độ

Có lẽ là cách đấy 6-7 năm gì đó, lần đầu xem phim Ba chàng ngốc. Đến cảnh cuối phim ở hồ Pagoong, Ladakh, mình đã quyết tâm rằng sẽ đến đó hát một bài (bài Hát với dòng sông, có lẽ). Lỡ hẹn với Ấn Độ một lần, hy vọng là sẽ sớm có cơ hội trở lại.

3. Phần Lan

Lại là một nơi liền quan đến hồ. Mình muốn đến Phần vì người ta gọi đó là đất nước nghìn hồ. Mình sẽ tìm một cái hồ không có tên và đặt cho nó là hồ Lê Na. Và cả ước muốn ngắm cực quang nữa. Có một lần mình được thấy mưa sao băng, dù chớp nhoáng và khá rời rạc nhưng vẫn làm mình hạnh phúc đến nghẹt thở. Không biết đến bao giờ thì được nằm dưới một bầu trời rực rỡ ánh cực quang, và không biết cảm giác lúc ấy sẽ như thế nào nhỉ. 

4. Kenya

Không có lí do gì cụ thể lắm, chỉ là muốn đến một đất nước mà mình ít khi nghe trên bản tin và khá ít thông tin tiếp cận đến với mình. Muốn đến đó và đưa về những cảm nhận cá nhân. Mặc khác có thủ đô Nairo là biệt danh của diễn viên yêu thích trong series Money Heist nữa nên càng muốn đến đây.

5. Panama 

Lại là một địa điểm được truyền cảm hứng bởi phim : Vượt ngục. Đến Panama, nằm lười trên bãi biển, uống một ly rượu, nghe Ngày lang thang – Đen Vâu, nghĩ đến thôi là đủ phê rồi. 

Day 5 : Liệt kê 10 bài hát mà bạn yêu thích vào lúc này 

  1. Điều giản dị – Trọng Tấn và Ngọc Anh 
  2. Moving on – Kodaline 
  3. Let me dream a while – Passenger
  4. Nếu ngày mai không đến – Chillies
  5. My life is going on – Cecilia Krull
  6. A soulmate who wasn’t meant to be – Jessica Benko
  7. Mưa ngâu – Lệ Quyên
  8. Tội yêu em – S.O Ft Ruzz aka Cao Cẩm Tú
  9. Dù có cách xa – Đinh Mạnh Ninh 
  10. Ai đưa em về nếu một ngày chúng ta không còn gặp (Mashup)

TLN. 

5/9/2019.Pháo Đài Láng, Hà Nội. 10:01PM. 29oC.

Day 6 : Viết một điều gì đó mà khi nghĩ đến khiến bạn thêm mạnh mẽ 

Nụ cười của bố mẹ có lẽ là điều khiến mình cảm thấy bản thân mạnh mẽ hơn, muốn cố gắng hơn và không dễ dàng từ bỏ. Vì lí do này lí do khác, có những lần mình đã thấy bố hoặc mẹ khóc. Từ rất nhỏ, những giọt nước mắt đó đã làm mình đau lòng. Và mình vô cùng mong mỏi rằng, mình sẽ không bao giờ là lí do của những giọt nước mắt đó (giọt nước mắt hạnh phúc thì được). Và nụ cười của bố mẹ chính là phần thưởng lớn nhất mà mình có thể nghĩ đến. Những điều mình cố gắng, những điều mình làm được, để bố mẹ vui, đến cuối cùng vẫn là để bản thân mình tốt hơn. 

Day 7 : Viết về những điểm mạnh của bản thân 

Có một điều mà mình khá tự hào từ trước đến nay đó là sự hòa đồng. Có nhớ hồi dùng ask.fm, các bạn toàn hỏi là có phải mình chỉ public những câu khen/vui vẻ, còn những câu chê/chửi thì không trả lời. Mình chỉ cười mà chẳng biết nói thêm gì. Mình cũng chưa bao giờ cảm thấy ghét bỏ hay có thù hằn gì với ai cả. Đôi khi nằm nghĩ có phải mình sống giả tạo không, thấy ai cũng vui vẻ quý mến. Nhưng suy cho cùng thì có lẽ đó không phải là một việc quá khó, để nhìn nhận mọi người dưới góc độ của bản thân. Nghĩa là nếu dù họ có bị mọi người nói như thế nào đi nữa, nhưng họ tốt với mình, thì mình vẫn cảm thấy ổn với mối quan hệ đó. Còn những người không hợp, chỉ đơn giản là mình không liên quan nhiều đến cuộc sống của nhau nữa. Chẳng việc gì phải ghét bỏ hay cáu kỉnh với ai cả, nhẹ người!

Một điều nữa mình cũng mạnh dạn ghi vào điểm mạnh đó là khả năng lên kế hoạch chi tiêu và tiết kiệm tiền. Mình vẫn thường đặt ra mục tiêu đi đâu đó/mua gì đó khi mình thật sự muốn nó, và mình sẽ làm được. Dần dần thì cũng nhờ việc đó mà mình đã học được cách cắt giảm chi tiêu vô tội vạ, hạn chế mua quần áo chỉ mặc chụp ảnh rồi thôi, và có những chuyến đi/ món đồ mang ý nghĩa với với bản thân mình. Có đôi khi cũng “vỡ kế hoạch” vì một vài phát sinh, thì cũng chẳng cần hốt hoảng, cứ làm lại từ đầu thôi, rồi mọi thứ lại đâu vào đấy!

Day 8 : Viết về 5 điều mà bạn luôn cảm thấy biết ơn trong cuộc sống của mình 

1. Một gia đình yêu thương và tâm lý hết mực.

2. Những người bạn thân thiết hiểu mình.

3. Xác định được mục tiêu và kế hoạch để cố gắng.

4. Có cơ hội được trải nghiệm những vùng đất và những nền văn hóa mới.

5. Có những sở thích riêng và có thời gian cho những sở thích đó. 

Day 9 : Một vài bộ phim yêu thích mà bạn đã từng xem 

1.One day 

Nhẹ nhàng, tình cảm, vui vẻ, có lẽ là tất cả những gì mình cần nếu lỡ có một ngày hơi buồn bã về tình yêu. Vẫn tự ghi nhớ một câu nghe khá ngụy biện nhưng có khả năng an ủi cao “Whatever happens tomorrow, we have today”!

2. Revolutionary road

Ranh giới của Sự đối mặt và sự trốn chạy thật sự rất mong manh. Cùng một sự việc nhưng nếu cảm nhận đó chính là quyết định để thay đổi, để tốt lên, để bước ra ngoài thì sẽ là sự đối mặt. Nhưng nếu nghĩ đó chính là sự bỏ mặc hiện tại để bấu víu vào những cơ hội xa lạ thì lại là sự trốn chạy. Con đường đó rẽ rồi có quay lại được không ? Cuộc đời mỗi người sẽ có bao nhiêu lần đứng trước ngã rẽ ấy?

3. Breaking Bad

Những câu chuyện đằng sau lí do một người làm một việc gì đó. Có lẽ ai cũng có lí do của riêng mình, ai cũng có những lí lẽ và lập luận. Đối với mỗi khía cạnh, cách nhìn nhận sự việc đó sẽ thuộc về phạm trù tư tưởng cá nhân của mỗi người. Nên suy cho cùng, chẳng có gì hoàn toàn đúng cũng chẳng có gì hoàn toàn sai. Cố gắng để sống một cuộc sống mà mình không thổ thẹn là được!

Day 10 : Viết một bức thư/ email hỏi thăm ai đó 

Mình đã viết mail cho một “người bạn email” của mình. Đó thật sự là một cái tên chính xác để gọi tên mối quan hệ đó. Bọn mình đã nói chuyện qua mail khoảng nửa năm, gần như là mỗi ngày. Mỗi chiếc email đều dài 500-2000 chữ (thật giỏi!). Có những email bàn luận về nhiều chủ đề đến mức phải đánh số của vấn đề để trả lời từng ý một. Một vài đối thoại mail đó lên đến số 100 mail, phải chuyển qua một bản mới. Rất lâu sau đó mình thỉnh thoảng mở ra đọc lại và thấy khá thích thú, về những điều bọn mình đã chia sẻ với nhau, kiểu như là mọi thứ trên đời, từng chuyện riêng, chuyện quả đất, chuyện chính trị đến chuyện vớ vẩn. Mọi thứ chỉ đơn giản là sự chia sẻ của một người bạn khá hiểu mình. Mọi chuyện đã qua khoảng 4 năm rồi, thật là một quãng thời gian dài. Đến tận bây giờ bọn mình không thường hỏi han nhau nữa, cũng chỉ gặp trực tiếp vài lần. Chủ yếu là do khoảng cách địa lý, nhưng “người bạn email” đó, là một tình bạn rất đặc biệt với mình. Cảm ơn, vì đã lắng nghe và chia sẻ. 

10/9/2019.Pháo Đài Láng, Hà Nội. 11:00PM. 25oC.
Tạm dừng phần 1 – 10 ngày đầu tiên ở đây. Phải thừa nhận là giữ phong độ viết mỗi ngày thật khó, toàn bận rộn và phải viết “trả nợ”. Hẹn các bạn vào phần 2 😉

Cảm ơn vì đã đọc !

Lê Na.