Những ngày gần đây, cái nóng của Sài Gòn bỗng làm tôi nhớ đến Bồ Đào Nha. Chợt nhận ra mình chưa từng viết gì cho Bồ cả, dù đó là đất nước yêu thích nhất ở châu Âu tính đến thời điểm hiện tại.
Nếu có một tính từ để miêu tả ấn tượng chung về Bồ, sẽ là “dễ thương”. Hai thành phố Porto và Lisbon có dáng vẻ khác nhau, nhưng đều mang lại cảm giác dễ chịu vì sự nhẹ nhàng riêng của mình.
Gần một năm đã qua, ký ức cũng trôi tuột đi nhiều. Thôi thì nhớ gì viết nấy, vài kỷ niệm vụn vặt ở hai thành phố xinh đẹp này.
Porto cổ tích
Đã ghé thăm hơn 20 thành phố ở châu Âu, nhưng chưa thấy nơi nào “cổ tích” như Porto cả. Rất khó để miêu tả vẻ đẹp này, vì phần nhiều thiên về cảm giác. Không quá cổ điển, không cầu kỳ hoa mỹ, chỉ là những viên gạch azulejos bao quanh thành phố, mà để lại nhiều lưu luyến đến vậy.
- Dòng sông Douro xanh biếc, trong veo, uốn quanh khu phố cổ. Dù là thành phố du lịch nhưng cảm giác vẫn thưa người, không bị quá tải. Từng đôi ngồi bên bờ sông dưới cái nắng 37 độ C bừng cháy như tình yêu. Tôi cũng ngồi cùng một bạn hải âu, nhìn mấy con tàu gỗ trôi lững lờ qua. Nắng rọi xuống sông một dải lấp lánh, trong cuốn sổ tay tôi đã ghi rằng, nếu có thể mang dải nắng đấy cất vào một chiếc hộp. Vào những ngày mưa tầm tã u buồn, có thể lấy ra treo lên một cái cây, thì hay biết mấy.
- Nghệ thuật azulejos được người Bồ đưa lên một tầm cao mới. Nhà cửa, phố xá và cả những công trình được ốp những viên gạch men có hoạ tiết cầu kỳ. Thường sẽ là màu xanh biển và trắng, nhưng cũng có lúc đổi gió sang cam, vàng, đỏ. Cảm giác quan sát gạch ở những con ngõ nhỏ rất thích, vì mỗi nhà đều có phong cách riêng, có lẽ nói lên một phần tính cách và gu thẩm mỹ của chủ nhà.
- Hoàng hôn ở Porto là đặc sản. Thật sự là như vậy. Có một khu vườn ở gần cầu Luis I, là địa điểm quốc dân để ngắm hoàng hôn. Sẽ rất đông người nhưng đừng lo vì sẽ luôn có chỗ ngồi cho bạn. Mọi người tôn trọng không gian của nhau và đều mang một tâm thế gì đó rất đặc biệt cho hoàng hôn. Trong tiếng Bồ hơi này là “Jardim de Morro”. Đó là lần hiếm hoi tôi ngắm hoàng hôn ở một nơi đông người nhưng không cảm thấy bị khó chịu.
Chắc cũng là nơi duy nhất tôi từng thấy cả ngàn người cùng vỗ tay cho hoàng hôn. Vào lúc sắp lặn xuống, mặt trời to tròn đỏ rực, tiếng trò chuyện và tiếng nhạc văng vẳng, bỗng có một tràng pháo tay hò reo. Đây cũng là nơi tôi quen Pacheco, một anh chàng người Bồ gốc Phi rất vui tính. Anh nói tao sống ở đây 4 năm rồi, mà tuần nào cũng ra đây ngắm hoàng hôn, vì đây là nơi đỉnh nhất.
- My coffee Porto là quán cà phê tuyệt nhất ở thành phố đối với mình. Quán nằm trên một con dốc nhỏ, nhìn xuống sông Douro. Cà phê thơm nức và nhân viên rất dễ thương.
- Nếu đã chán ở trung tâm phố cổ thì có thể bắt một chuyến bus ven theo sông để đi ra ngoài thành chơi. Phương tiện công cộng rất dễ đi và rẻ.
Lisbon ngọn đồi chong chóng
- Đó là cái tên mọi người âu yếm gọi Lisbon, vì địa hình thành phố rất nhiều con dốc và cao dần ở từng vùng. Vậy nên trung tâm thành phố có xấp xỉ 15 miradouro, tương tự như viewpoint, có thể ngắm hoàng hôn hoặc nhìn xuống thành phố.
- Con sông Tagus chảy dọc thành phố ngay giáp cửa biển nên cảm giác rất mênh mông. Sóng mạnh và xanh biếc. Cây cầu 25/4 (ngày kỷ niệm cách mạng Hoa Cẩm Chướng) vượt biển rất hùng dũng, được thiết kế tương tự với cầu Cổng Vàng ở SF, được làm bởi cùng một công ty xây dựng.
- Lisbon có một mùi thơm béo ngậy, của bánh tart trứng. “Pastel de natas” nóng hổi, được bày bán ngập tràn đường phố. Không cần quá lo lắng vì dù có chọn tiệm nào bánh cũng sẽ rất ngon. Cảm giác khác biệt vô cùng. Tiệm bánh nổi tiếng nhất là Pasteis de Belem, gần Belem tower, có từ năm 1837.
- Tram 28 Lisbon là một trong những điều đặc biệt nhất của thành phố. Vẫn phục vụ cuộc sống của người dân và cả khách du lịch. Tram như một toa tàu nhỏ xíu cũ kỹ, không có điều hoà và mở toang cửa sổ. Đi qua những danh thắng nổi tiếng của thành phố và bò chầm chậm lên cả những con dốc nhỏ. Nhưng nếu không thích phải chờ đợi thì có thể đi dạo quanh và nhảy lên một tram số bất kỳ, không biết sẽ đưa mình đi đâu cũng là cảm giác rất vui.
- Cảm nhận nhanh về một số điểm du lịch ở Lisbon
Jerónimos Monastery – Tu viện mang phong cách gothic, ấn tượng nhưng phải xếp hàng hơi lâu.
Belém Tower – Đứng lặng thinh bên bờ biển, rất đẹp. Nếu có thể vào lúc hoàng hôn sẽ đẹp hơn nữa. Ở gần có thảm cỏ và công viên để đi dạo và nằm.
Praça do Comércio – Quảng trường chính của thành phố. Rộng nhưng hơi rỗng tuếch, không có tí màu xanh nào. Đối với mình thì không quá ấn tượng, nhưng xung quanh nhiều hàng quán lưu niệm và nhà hàng, đi dạo cũng khá thích.
Miradouro do Rio Tejo – Cais 1929 – Góc ngắm hoàng hôn trên biển và cầu 25/4 nếu không có thời gian để đi lên mirador. Dễ chịu và mát mẻ.
Santa Justa Lift – Không thích điểm này nhưng thích mấy con ngõ xung quanh để khám phá.
Lisbon Cathedral – Nếu có thời gian có thể ghé thăm, cảm giác khá giống nhà thờ Girona, vào cửa mất phí, không free như google maps ghi.
Bồ Đào Nha còn tặng cho tôi rất nhiều điều dễ thương nữa. Trong đó tình bạn với Soobin là đặc biệt nhất. Gặp nhau lúc cùng dorm ở Porto, sau này đi ngắm hoàng hôn ở Lisbon. Mãi về sau gặp lại nhiều lần ở Barcelona, Soobin đã thành một người bạn thân thiết của tôi trong quãng đời ở nước ngoài. Chẳng biết là bao giờ mới gặp lại nhau, nhưng thấy thật sự biết ơn vì đã quen nhau trong đời.
Tiếng Bồ cũng khá giống tiếng Tây. Nên đôi lúc vận dụng vốn tiếng Tây ít ỏi của mình, tôi vẫn có thể giao tiếp được với người Bồ. Cảm giác rất hay, khi hai thứ tiếng khác nhau nhưng cũng giống nhau, có thể truyền đạt được mong muốn của mình.
Theo cảm nhận riêng, sự dễ chịu của người Bồ không “lười” như Tây Ban Nha, cũng không “thơ” như Ý hay Pháp, nhưng có một nét nhẹ nhàng rất riêng. Đặc sệt chất Địa Trung Hải với cái nắng khá gắt và khô.
Tôi biết rằng mình sẽ quay lại Bồ, dù sẽ mất nhiều thời gian sau đi chăng nữa. Cho dù đến Porto chỉ để ngắm hoàng hôn và đến Lisbon để ăn thêm một chiếc tart trứng, hay đến một vài thành phố khác chưa thể ghé thăm.
Và có lẽ là, vào một mùa nào đó không phải mùa hè.
Lê Na
Sài Gòn. 06/04/2023. 21:38. 28°C.
Comments
Nâu
Đợi mãi mới thấy Na lên bài blog mới. Thì ra bạn đã về VN và không ở HN nữa.
Chúc Na hành trình mới ý nghĩa và luôn đón đọc bài của bạn.
cccletranna
Cảm ơn bạn nhiều nhé. Chúc Nâu nhiều niềm vui 😉