Từ ngày chiếc blog này được thành lập đến giờ, mình thường nhận được nhiều câu hỏi…khá giống nhau. Vậy nên, hôm nay mình sẽ viết một bài về chính blog này. Một phần là bao giờ được hỏi, mình sẽ gửi luôn câu trả lời. Một phần là để lưu giữ lại, giả như đến một lúc nào đó mình cảm thấy không có động lực để viết nữa, có thể mở ra để xem lại lí do mình đã bắt đầu.
Tại sao mình lại viết blog ?
Vì mình thích viết, đơn giản thế thôi. Mình đã viết Nhật ký khoảng 8 năm, tất cả những cuốn sổ đó đều được mình giữ đến bây giờ. Và có một điều khá đặc biệt rằng, mình chưa bao giờ đọc lại Nhật ký cả. Có lẽ đến một lúc nào đó mình sẽ nghĩ đến việc đọc lại, nhưng không phải bây giờ.
Nhưng phải làm rõ một điều rằng, chiếc blog này không phải là Nhật ký của mình. Sẽ có rất nhiều những câu chuyện hoặc sự việc được mình chia sẻ ở đây, nhưng mình sẽ hướng đến việc truyền tải điều gì đó. Chứ không như Nhật Kí, nơi mình lan man đủ thứ trên đời và có khi đọc xong khiến bạn tiêu cực, thay vì hạnh phúc. (Có lẽ đó là lí do mình không đọc lại NK, dù viết ra thì giải toả, nhưng đọc lại thì tiêu cực).
Chốt lại, mình muốn viết và chia sẻ, nên chiếc blog này ra đời.
Tại sao lại là HappyNaTran ?
Những ngày ấp ủ về chiếc blog này, mình đã nghĩ ra rất nhiều cái tên, như Na on the road hay là Na’s stories. Những cái tên đó có vẻ cụ thể hơn về những gì mình viết. Nhưng đến cuối cùng cái đích đến của mình đó là sự hạnh phúc của bản thân, và có thể cùng mọi người hạnh phúc. Nên mình đã chọn cái tên Happy Na Tran. Lúc đầu mình thích chữ HappyLeNa hơn, nhưng tên miền đó không còn nữa. Nên là mình tự an ủi rằng Na Tran khiến mình “Việt Nam” hơn. Có nhiều người từng nghĩ Lê Na là biệt danh/ tên Tiếng Anh của mình. Với cả, khi nói về ai đó rằng website của mình là happynatran.com, tự nhiên cũng thấy vui vui, lạ ghê.
Tại sao lại là chim cánh cụt ?
Lúc mình đưa cho bạn thân xem blog, cậu ý đã nói rằng: “Tất cả đều ok, trừ con cánh cụt lạc quẻ quá.” Đúng là thế thật, vì cánh cụt chẳng liên quan gì đến chủ đề hay những câu chuyện của mình. Nhưng cánh cụt là sở thích và ước mơ, nên mình nghĩ vị trí đó xứng đáng dành cho chú cánh cụt vui vẻ ấy. Từ những năm mẫu giáo thì mình thích chim cánh cụt, và tình yêu ấy được nuôi dưỡng đến tận bây giờ. Ước mơ có thể đến Nam Cực và ôm một chú chim cánh cụt, mình ấp ủ từ nhỏ. Ngày xưa thì nghe điều đó có vẻ hoang đường nhưng dần dần thì mọi thứ đều có thể thành sự thật, chỉ cần mình có đủ quyết tâm hay không thôi.
Mình có ý định kiếm tiền từ blog không ?
Nếu trả lời là Không bao giờ! thì có vẻ hơi “nói trước”. Nhưng đó không phải mục tiêu ban đầu cũng như mục tiêu chính mà mình hướng đến. Vì mình không muốn phải suy nghĩ rằng sẽ lựa chọn giữa việc “viết thứ mình nên viết” và “viết thứ mình muốn viết”. Chẳng cần đắn đo thì điều thứ 2 sẽ luôn thắng rồi. Mình có thể mỗi ngày làm một bài như “Review các quán cà phê vintage ở Hà Nội” hay “Kinh nghiệm đi phượt thiên đường mây Tà Xùa 3N2Đ” một cách công nghiệp, nhưng nếu như vậy thì mình sẽ thật là buồn với chiếc blog của mình.
Những điều mình chia sẻ ở đây, sẽ thật sự là câu chuyện, cảm nhận và tâm tư của mình. Do chính mình trải nghiệm, do chính mình viết ra và chia sẻ. Cuối cùng, điều mình muốn không phải thật nhiều lượt xem, thật nhiều bình luận. Điều mính muốn là những tâm hồn đồng cảm, những sự chia sẻ ý nghĩa và sự hạnh phúc.
Nếu bạn đang ở đây, và bạn đã đọc hết bài viết này, thì chắc hẳn rằng bạn có ý nghĩa rất lớn đối với mình. Hy vọng bạn đã hiểu hơn về những điều mình muốn gửi gắm. Cảm ơn và yêu thương thật nhiều !
Lê Na. 00:25, 30/09/2019. Pháo Đài Láng, Hà Nội.