Hình tượng về người phụ nữ hiện đại trong thế kỷ 19, nhưng không lỗi thời trong thế kỷ 21. Điều quan trọng nhất họ cần là gì? Có phải là chạy trốn tình yêu và đuổi theo sự nghiệp?

Đạo diễn: Greta Gerwid 

Ngôn ngữ : Tiếng Anh 

Ra mắt : 07/12/2019 

Thể loại : Tình cảm, drama

Thời lượng : 2h15p

Tóm tắt: Câu chuyện về bốn chị em gái trong một gia đình nghèo nhưng giàu tình cảm. Bốn tính cách, bốn ước mơ và con đường riêng của mình. Những suy nghĩ và quyết định về sự nghiệp, hôn nhân được tái hiện qua cả tuổi thơ lẫn hiện tại bằng hai tuyến thời gian đan xen với nhau. 

Là lần thứ 7 được chuyển thể thành phim, nhưng qua lời kể của đạo diễn Greta Gerwid, màu sắc và nhịp độ bộ phim hiện đại và tươi sáng hơn. Kết cấu được thay đổi để không bị nhàm chán. Dù hơn 2 tiếng nhưng bộ phim nhẹ nhàng một cách cuốn hút. Các nút thắt mở được dẫn dắt linh hoạt, những sự việc không gay cấn nhưng đủ tạo bất ngờ cho người xem. Màu sắc và cảnh quay rất đẹp, hình ảnh New York và Paris trong thế kỷ 19 được tái hiện đậm chất cổ điển, thanh lịch. Những buổi xem kịch, tiệc tùng, từng bộ váy, góc cầu thang đều mang phong cách thời Victoria. 

Ba yếu tố của cuộc sống: tiền bạc, tình yêu, sự nghiệp gắn kết chặt chẽ với nhau, nên rất khó để chia ra từng phần rạch ròi. Trong bài viết này mình sẽ trích ra những câu mình thích nhất phim của các nhân vật để cảm nhận về nội dung. 

“Ước mơ của chị khác em nhưng không có nghĩa là nó không quan trọng.” – Meg March. 

Meg là người chị cả xinh đẹp, hiền lành. Cô thích những thứ đẹp đẽ và luôn muốn thoát khỏi cái nghèo từ lúc nhỏ. Thế nhưng cuối cùng cô lại chọn lấy anh chàng gia sư nghèo là John. John không kiếm đủ tiền để cô mua những chiếc váy mới hay so bì với bạn bè. Nhưng giữa hai người là tình yêu đích thực. 

Ngày cưới của Meg, Jo – nhân vật chính và cá tính nhất trong 4 chị em, đã rủ cô bỏ trốn, chạy theo ước mơ làm diễn viên của mình (tức Meg). Jo cho rằng: “Chị sẽ chán anh ấy trong vòng hai năm, nhưng chúng ta sẽ vui vẻ mãi mãi.” Nhưng Meg vẫn quyết định nghe theo trái tim của mình. Khi bà cô March chỉ trích cô vì đi theo con đường của mẹ cô – kết thúc trong một ngôi nhà nghèo khó – Meg đã trả lời: “Không tồi tệ hơn một số người trong những ngôi nhà lớn.” Đối với cô, sự cô đơn mới là điều đáng sợ nhất. 

Emma Watson đóng vai Meg cực kỳ hợp và xinh đẹp. Đến mức nhiều người có thể thấy tiếc cho cô khi cô có thể chọn nhiều người đàn ông giàu có kia và đổi đời. Nhưng với sự lựa chọn của mình, với hai đứa con xinh xắn, đến cuối cùng thì, Meg chưa bao giờ hối hận cả. 

“Em thà làm một bà cô già và tự chèo xuồng của riêng mình”- Jo March. 

Một câu nói ngắn gọn và xốc nổi nhưng thể hiện đúng tính cách của Jo- độc lập, năng động và đầy nhiệt huyết. Jo luôn đuổi theo ước mơ và hoài bão của mình, không nghĩ rằng sẽ có ngày mình sẽ cưới chồng. Cô căm ghét suy nghĩ rằng phụ nữ cần nép sau một người chồng giàu có. 

Jo đến New York để theo đuổi ước mơ trở thành nhà văn của mình, cũng như một cách để chạy trốn Laurie_ chàng trai hàng xóm đã yêu cô từ lâu. 

Tuy nhiên, đến lúc Beth qua đời, cô lại nhận thấy rằng cô rất cô đơn. Sự cô đơn ấy khiến cô nghĩ nếu Laurie đề nghị lại một lần nữa, cô sẽ nói đồng ý. Nhưng có lẽ không phải bởi vì cô yêu anh, mà bởi cô quá cô đơn mà thôi. 

Jo là hình tượng người phụ nữ hiện đại mà cả những người phụ nữ ở thế kỷ 21 hướng tới. Dám theo đuổi ước mơ và tự chủ về cuộc đời mình. Tiểu thuyết gốc được viết vào thế kỷ 19, nhưng tư tưởng thì đến giờ vẫn chưa lỗi thời. Một nét cực hay của câu chuyện là sự bình đẳng của nữ giới không nằm ở việc chối bỏ hay xua đuổi đàn ông, mà là cùng nhau cố gắng và xây dựng sự nghiệp. Mình nghĩ lý do mà Jo không yêu Laurie cũng là bởi vì anh không tự xây dựng một sự nghiệp của riêng mình. Nhưng đến khi gặp Fried, người dám thẳng thắn chê tác phẩm của cô, và giỏi hơn cô, thì mọi chuyện lại khác…

Không phải sự lì lợm hay rắn rỏi, mà chính sự dung hoà mới là điều quan trọng nhất của phụ nữ hiện đại. Jo không bị mất đi vẻ nữ tính và dịu dàng của mình dù tính cách vô cùng mạnh mẽ. Và đến cuối, chỉ khi dung hoà được tình yêu và sự nghiệp, Jo mới thật sự có được hạnh phúc. 

“Thế giới thật khó khăn với những cô gái đầy tham vọng” – Amy March.

Amy từ nhỏ đã là một cô gái khá ương ngạnh và cá tính. Đam mê hội hoà và có tài năng nhưng cô lựa chọn đi theo con đường “cưới chồng giàu”. Cô đi sang châu Âu để tìm kiếm một cuộc hôn nhân với hy vọng đổi đời. Nhưng từ thâm tâm cô hiểu rằng mình không có tình yêu. Hôn nhân là một phương án kinh tế, như bà dì March đã dạy. 

Không hề có một chút đả kích hay phê phán, tác giả cũng như đạo diễn chỉ đơn giản là tái hiện lại sự lựa chọn của rất nhiều người phụ nữ. Họ không có lỗi khi mong muốn một cuộc sống sung túc, dù chưa hẳn rằng họ sẽ hạnh phúc. 

Amy có những nỗi khổ riêng, cả về sự nghiệp lẫn tình cảm. Những tài năng như Amy không có chỗ đứng và không được thế giới nhìn ra. Và cả tình cảm từ bé mà Amy đã ôm ấp và chịu đựng, khi nhìn người mình yêu đau khổ vì người khác. 

Đứng trước cuộc hôn nhân giàu có không tình yêu, Amy đã có quyết định của riêng mình. Dù quyết định ấy dẫn cô đến những điều bất ngờ khác, cô chưa bao giờ nghĩ đến, nhưng cô hoàn toàn xứng đáng có được.

“Em sẽ rất nhớ nhà. Ngay cả khi ở thiên đường.”- Beth March.

Beth là người em hiền lành, ngoan ngoãn nhất trong 4 chị em, cũng là người thường kết nối mọi người trong nhà lại. Cô có trái tim nhân hậu của mẹ và tài năng âm nhạc đặc biệt. Sự ra đi của Beth dù đau buồn nhưng hoàn toàn thanh thản. 

Tình chị em cũng là một yếu tố quan trọng, là thứ tình yêu xuyên suốt và đẹp đẽ nhất trong bộ phim. Jo từng nói: “Cuộc sống quá ngắn để giận em gái mình.” Dù qua những thăng trầm trong cuộc sống, bốn chị em luôn yêu thương và nhìn nhượng nhau vô điều kiện. 

Nỗi đau đớn khi mất Beth như một liều thuốc xốc lại tinh thần Jo, và cô bắt đầu viết trở lại. Như lời Beth đã mong muốn. 

Tuyến nhân vật phụ

Mặc dù bộ phim khá nhiều nhân vật, nhưng ai cũng có những nét đặc biệt riêng và không bị nhạt nhoà. Người mẹ nhân hậu của 4 cô dù nghèo nhưng luôn đưa đồ đi cho những người khổ hơn. Bà cũng luôn ủng hộ mọi quyết định của các con và muốn các cô được sống với ước mơ của mình: “Các cô gái phải đi ra ngoài thế giới và xây dựng tâm trí họ bằng những thứ mới mẻ.” Chính sự nuôi dạy nhân từ của bà mà các cô gái dù không sống trong nhung lụa nhưng luôn đầy tình yêu thương. 

Người bố dù chỉ xuất hiện qua lời kể và chi tiết cuối nhưng luôn gọi các cô là “những người phụ nữ bé nhỏ” của ta. Bé nhỏ, nhưng nhiều hoài bão và tài năng.

Tuyến nhân vật nam trong phim dù không nổi bật nhưng đóng vai trò khá then chốt quan trọng, là người tác động lên những quyết định của các cô gái. Và đến cuối cùng, mình xin nhắc lại, tư tưởng bình đẳng của bộ phim không phải là phủ nhận hay xua đuổi các chàng trai, mà là cùng họ, cố gắng để có cuộc sống tốt đẹp hơn. 

Một bộ phim quá tuyệt vời với tính nhân văn sâu sắc và cách diễn tả đỉnh cao. Hy vọng mình sẽ tìm mua cuốn sách bản gốc để có cơ hội hiểu thêm về ý tưởng của tác giả. 

Lê Na

02/04/2020. Vinh. 11:33 AM.  26°C.