Khi sự đau đớn đã nhiều đến mức phải chọn cách lãng quên tất cả, nhưng cảm xúc không cho phép việc ấy, thì tình yêu sẽ trở thành điều gì ?
Đạo diễn: Michel Gondry
Ngôn ngữ : Tiếng Anh
Ra mắt : 19/03/2004 (Available in Netflix)
Thể loại : Khoa học viễn tưởng, lãng mạn, tâm lý
Thời lượng : 108p
Tóm tắt : Câu chuyện tình yêu của anh chàng Joel ít nói, nội tâm và cô gái Clementine năng động, cá tính dần tồi tệ khiến họ chia tay và quyết định dùng công nghệ để quên đi người kia. Tình yêu quá lớn của Joel đã cố gắng chống lại công nghệ để dừng lại việc lãng quên Cle.
Đến khi gặp lại nhau lần thứ 2, và biết được rồi kết cục có thể sẽ lặp lại cay nghiệt và đau khổ như vậy, hai người họ phải đứng trước sự lựa chọn rằng có yêu nhau một lần nữa hay không.
Phim đan xen giữa hiện tại và quá khứ, cảnh đầu tiên cũng gần như là cảnh kết thúc. Nhịp phim vừa phải, đủ hấp dẫn nhưng cũng nhẹ nhàng. OST hay và lãng mạn. Màu phim theo phong cách cổ điển xuyên suốt. Một bộ phim nhẹ nhàng hợp với cả những người dù đang hạnh phúc hay buồn bã trong tình yêu.
Tình yêu đặc biệt
Hầu hết diễn biến của phim xoay quanh cảm xúc luôn mãnh liệt của Joel đối với Cle. Dù là người trầm lặng và nội tâm nhưng tình yêu của Cle như đã làm anh trở nên tươi mới, thú vị và vui vẻ hơn rất nhiều. Anh vô cùng hạnh phúc khi được nhìn ngắm và làm mọi thứ cùng với cô. Dù là những việc điên rồ như nằm trên mặt hồ đóng băng thì Joel cũng nghĩ rằng: “Anh có thể chết ngay lúc này. Anh cảm thấy hạnh phúc”.
Joel và Cle giống như là những cặp đôi “trái dấu nhưng hút nhau”. Hai tính cách khác biệt nhưng lại thấu hiểu và có thể chia sẻ cùng nhau. Nếu như Cle thấy sự rụt rè, ngại ngùng của Joel là dễ thương thì Joel thấy sự nổi loạn của cô là tuyệt vời. Cặp đôi tràn đầy hạnh phúc và tận hưởng những kỷ niệm ngọt ngào cùng nhau, khiến người xem cảm thấy vui cùng với họ. Trong bộ phim, Joel như một “tâm hồn vô nhiễm” (spotless mind), tình yêu của Cle làm tâm hồn anh sống động và xáo trộn hơn rất nhiều.
Vấn đề nảy sinh
Giống như tất cả các cặp đôi khác, dù hạnh phúc như thế nào cũng không thể tránh khỏi bất đồng và cãi vã. Những lý do dần được hé mở trong ký ức của Joel khi anh đang lục lại để xoá hình ảnh của Cle trong đầu mình. Sự đau khổ và hạnh phúc đan xen với nhau và dần nặng nề hơn khiến người xem không bị bất ngờ quá mức.
Ký ức cuối cùng xuất hiện đầu tiên : trận cãi nhau khi Cle đi chơi về khuya, Joel gọi cô là “nát rượu”, vô trách nhiệm. Cle gọi anh là người của thế kỷ trước và bỏ đi. Sau lần đó là ngày Cle quyết định tìm đến dịch vụ xoá Joel khỏi tâm trí mình. Những chi tiết khác dần xuất hiện là Cle muốn có con nhưng Joel nói cả hai đều chưa sẵn sàng; vấn đề về việc chia sẻ khi Cle cảm thấy không có sự kết nối vì cô luôn kể mọi việc với Jo nhưng anh thì không chia sẻ với cô.
Tưởng chừng như những vấn đề nhỏ nhưng cứ tích tụ dần và bùng nổ. Cho đến khi tìm đến “dịch vụ để lãng quên” thì cả hai đều cảm thấy rất bức bối và nói những lời cay nghiệt để miêu tả về người còn lại. Sau này, khi bất ngờ được nghe lại, đều cảm thấy rất xấu hổ và chói tai khi nói ra những điều như vậy.
Mình rất ấn tượng với mái tóc của Cle, khi màu tóc cô thay đổi theo trình tự thời gian và tâm trạng. Lần gặp nhau đầu tiên, mái tóc Cle màu xanh lá cây – vô tư và tươi trẻ. Đến khi hai người nằm trên mặt hồ đóng băng, tóc cô đã chuyển sang màu đỏ – sự mãnh liệt của tình yêu thưở đầu. Trong những chi tiết cãi vã, mái tóc cô phai dần thành cam nhạt và khi cuối phim, lúc cô đã quên Joel, tóc cô có màu xanh dương – màu của nỗi buồn và sự trống trải.
Nếu “dịch vụ lãng quên” là có thật
Khi thất tình một cách đau đớn như Joel, hẳn ai cũng nghĩ rằng mình là người buồn bã nhất trên đời. Anh bật khóc nức nở trong xe và nhìn thấy hình ảnh của Cle ở những nơi quen thuộc. Anh cảm thấy cuộc đời bế tắc và cách duy nhất là quên đi cô. Trong một thoáng chốc nỗi đau ấy lớn đến nỗi làm anh chấp nhận quên đi tất cả hạnh phúc mà mình từng có. Cũng bởi vì chính những hạnh phúc đó làm anh cảm thấy đau khổ như vậy.
Trong cuốn Đoạn đường để nhớ của Nicholas Sparks có một câu rất hay là: “Có những lúc ước mình có thể quay ngược thời gian và lấy đi tất cả nỗi buồn, nhưng tôi có cảm giác là nếu làm thế niềm vui cũng biến mất theo.” Đến khi thực sự nhìn lại những niềm vui ấy, Joel lại cảm thấy nuối tiếc và hối hận. Anh gào lên rằng: “Hãy cho tôi giữ lại giây phút này”, “Tôi không muốn làm điều này nữa” dù có lẽ đã quá muộn.
Nếu dịch vụ xoá sổ ký ức ấy là có thật, có lẽ sẽ nhiều người tìm đến, và cũng nhiều người hối hận. Đến cuối cùng, liệu việc đó có thật sự làm người ta quên đi, hay chỉ là sự gắng gượng giả tạo như khi cô lễ tân Marry lại một lần nữa yêu ông bác sĩ dù đã dùng cách xoá ký ức ấy?
Đứng trước nỗi buồn bất tận như vậy, liệu bạn có chọn sự lãng quên? Hay bạn đối diện và chấp nhận đó là một phần của con người bạn?
Ánh dương vĩnh cửu
Để ngăn không cho Cle bị xoá khỏi ký ức, Joel đã đưa cô trốn vào những phần ký ức sâu thẳm và kín đáo nhất của anh. Cũng trong những ký ức đó, Cle đã cầm tay Joel để vực anh dậy khỏi những khoảnh khắc tăm tối. Khi tìm về những ký ức cũ, Joel càng nhận ra rằng anh không thể thiếu Cle, rằng cô quan trọng với anh đến nhường nào, bởi cô chính là “ánh dương vĩnh cửu” của anh.
Và rồi dù cả hai nghe những lời cay đắng về nhau và biết rằng có thể rồi mọi thứ sẽ trở về quỹ đạo cũ, Cle và Joel vẫn nắm tay nhau một lần nữa. Bộ phim đã cho chúng ta thấy rằng : Lý trí có thể điều khiển tất cả, nhưng con tim mới là điều quan trọng nhất. Biết được những lỗi lầm và khiếm khuyết của nhau để chấp nhận và cố gắng, có lẽ mới là điều then chốt nhất của tình yêu.
Chẳng lẽ vì sợ hoa tàn mà không cho hoa nở?
Lê Na
16/02/2020. Phố Vọng, Hà Nội. 23:32 PM. 14°C.
Comments
Jackie
Intriguing post. I’ve been pondering about this issue, so a debt of
appreciation is in order for posting. Cool post.
It ‘s extremely exceptionally decent and Useful post.
Thanks!
Best regards,
Demir Griffin